Tuesday, April 8, 2008

Cuoc Chien Khung Bo DEN, TRANG & XAM

Hình Minh Họa: Ðấu Trí
Cuối năm 1969, trong một buổi thuyết trình về Du Kích Chiến cho một Ðơn vị của Sư Ðoàn 1 Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ tại Căn Cứ Hòa Cầm (Hòa Vang - Quảng Nam), để giúp họ bổ túc kiến thức hầu ứng dụng hữu hiệu khi thi hành nhiệm vụ trong Công Tác Yểm Trợ Bình Ðịnh Xây Dựng Nông Thôn của Chiến Dịch HƯNG QUẢNG I, tôi có nhấn mạnh:

Khi các bạn quan niệm đứng đắn thế nào về "Cuộc Chiến" nầy: không phải chì cần Binh Hùng Tướng Mạnh là đủ mà là cần thêm một Cuộc Ðấu Trí nữa. Ðịch thiếu thốn đủ mọi phương diện nhưng chúng phải học sáng tạo để sống còn và nhiều loại vũ khí, vừa đơn sơ vừa rẽ tiền nhưng phải hữu hiệu, để gây không những thương vong và cả tâm lý sợ hải cho đối phương nữa.Nếu các bạn không ý thức được điều đó để cùng chúng tội triệt hạ bọn Cộng Sản Khủng Bố nầy thì một ngày không xa nào đó, các bạn sẽ phải đương đầu với Khủng Bố ngay trước cửa ngõ nhà bạn.
Và ngày đó đã đến thiệt! Ngày 11 tháng 9 năm 2001.
Trang Thuận Phong
--------------------------------------------------------------------------

Khủng Bố Đen, Trắng, Xám
VI ANH .
Việt Báo Thứ Hai, 4/7/2008, 12:02:00 AM

Chắc người Mỹ khó hiểu những cảnh công an CS dùng côn đồ, xã hội đen, đánh đập những lương dân VN biểu tình đòi đất. Chắc người Mỹ cũng khó tin công an CS giả dạng thường dân cô lập, bắt cóc những nhà tu, nhũng nhà dân chủ. Chắc người Mỹ khó tưởng tượng công an CS đi đến trường học gia đình hăm he buộc nhà trường và gia đình cấm lớp trẻ tham gia các hoạt động chánh trị đối kháng với nhà nước. Khó hiểu, khó tin, khó tưởng vì người Mỹ sống trong chế độ dân chủ pháp trị, chưa có kinh nghiệm khủng bố đen, trắng, xám của độc tài.
Cuộc khủng bố 911 chỉ là cuộc khủng bố trắng, hình thức nổi thôi. Kinh hoàng thật đó nhưng không sâu độc như khủng bố đen và xám. Cũng như CS không đem quân dân cán chính VN ra bắn bỏ, một cái bùm chết khỏe hơn bắt đi tù cải tạo, lao động khổ sai, bỏ đói, bỏ lạnh, bỏ bịnh, triền miên, thiên thu, không bản án, không biết ngày về. Còn hai thứ khủng bố đen và xám người Việt đã chịu đựng nửa thế kỷ ở Miền Bắc và một phần ba thế kỷ ở Miền Nam.
Thực ra khủng bố của quân Hồi Giáo Cực Đoan đâu có nguy hiểm, thâm độc hơn khủng bố Cộng sản. Đứng trên phương diện kỹ thuật khủng bố, CS đã hoàn thiện đến mức cao nhứt của cách gây kinh hoàng, hoảng sợ mà loài người có thể tưởng tượng được.
Thực vậy, Miền Nam ngày xưa, nước Mỹ bây giờ. Chiến tranh VN ngày xưa cuộc chiến chống khủng bố bây giờ ở Mỹ. Ngưòi Việt, người Mỹ lúc đó và lúc này có kẻ chống người binh, có người lý luận thế này hay thế khác. Nhưng có một điều người Việt trước đây đang tỵ nạn CS ở Mỹ và người Mỹ bây giờ đang đứng trước nguy cơ bị khủng bố, đáng nhớ. Qui luật đấu tranh của độc tài Cộng sản và Al Qaeda là qui luật một mất một còn, bất cộng đới thiên. Cộng sản, Al Qaeda - trừ khi chết -- không bao giờ ngưng chiến khi chưa chiếm trọn được quyền hành. Và người chống Cộng sản, chống khủng bố muốn sống còn - cho ra người -- chỉ có một con đường, là phải chiến đấu đến khi thắng Cộng sản và Al Qaeda. Cộng sản Miền Bắc của Ong Hồ chí Minh đánh Mìền Nam không phải để "chống Mỹ cứu nước", "chống Ngụy tay sai của Đế Quốc", để " giải phóng dân tộc, thống nhứt lãnh thổ", để "xuất cảng cách mạng Cộng sản", "giải phóng giai cấp vô sản". CS Bắc Việt đánh miền Nam là để chiếm chánh quyền cả nước cho tập đoàn thống trị trong Đảng CS. Nên vừa chiếm xong, họ không ngần ngại bóp mũi Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, gồm một số trí thức Miền Nam vốn thật thà, bất mãn Mỹ và chánh quyền Saigon, được CS móc nối làm con đỡ đầu, tạo bung xung cho quân ngoại nhập từ Miền Bắc CS.
Còn bây giờ Al Qaeda của Bin Laden đánh Mỹ không phải vì Mỹ trở nên giàu mạnh trên sự thiệt hại của khối Á rập, làm khối Á rập thành nhược tiểu; không phải vì Mỹ tự do, dân chủ, Mỹ thờ chúa Ky tô. Al Qaeda đánh Mỹ vì thù Mỹ đã cấm chốt ở Do Thái, Pakistan, Iraq gây trở ngại con đường không chế Hồi Giáo của Al Qaeda. Al Qaeda tự coi mình như hiệp sĩ của Thánh Chiến Hồi Giáo và "không tặc" tín lý Hồi Giáo để giành quyền lãnh đạo Thế giới Á rập như Cộng Sản VN giành quyền lãnh đạo trong Mặt trận Việt Minh, Đệ Tam Quốc tế giành quyền lãnh đạo Thế giới Tự do. Chẳng những đánh Mỹ, mà bất cứ nước nào thân Mỹ, thiện cảm với Mỹ, kể cả nước Hồi Giáo là Al Qaeda cứ đánh, như đã thấy qua các cuộc khủng bố xảy ra tại nhiều nước gần đây.
Ngày xưa người Quốc gia thua Cộng sản vì nhân đạo, đạo đức, không thể làm những điều lương tâm, và luân thường đạo lý không cho phép. Trái lại CS hành động trên căn bản cứu cánh biện minh cho phương tiện. Tư do, dân chủ lúc nào cũng là lý tưởng đấu tranh và niềm tin của người vì nước vì dân, thì tự do, dân chủ cũng là kẻ hở cho cán bộ Cộng sản, cán bộ Al Qaeda chui vào để lũng đoạn, khuynh loát hàng ngũ, thế lực kinh tế, chánh trị, nền móng văn hoá xã hội của đối phương. Ngày xưa VN coi vậy chớ vẫn phân biệt được bạn và thù dễ và sớm sau khi cộng tác với CS trong Mặt Trận Việt Minh. Còn bây giờ Mỹ rất khó. Chưa bao giờ trong dòng lịch sử hai thế kỷ rưởi của Mỹ, Mỹ lại phải đối đầu với một kẻ thù ở đâu, lúc nào, cũng có nhưng không biết là ai, đánh ra sao để đở. Tính vô hình, vô tướng, xuất quỷ nhập thần của CS thời Chiến tranh VN ở Saigon coi vậy mà dễ phát giác hơn Al Qaeda đối với Mỹ bây giờ. Cũng vì vậy mà CIA, FBI, DIA và 12 cơ quan tình báo liên bang khác chưa bao giờ bị phê bình, chỉ trích, điều tra nặng như bây giờ. Và cũng vì vậy mà thiếu năng động, phối hợp, tưởng tượng, sáng tạo như Uy Ban 911 chỉ rõ khi chống khủng bố vì chưa thích ứng được với tình hình mới đòi hỏi phải suy nghĩ và hành động mới.
Sau cùng Cộng sản và Al Qaeada cũng như những hình thức độc tài khác đều phải sống nhờ một ý thức hệ. CS Bắc Việt dựa vào chủ nghĩa CS; Al Qaeda, vào Hồi Giáo. Nhưng tất cả độc tài đều sữ dụng chung một phương tiện để thực hiện mục tiêu chánh trị. Phương tiện đó là khủng bố. Khủng bố là một phương tiện chớ không phải một chủ nghĩa. Vì là phương tiện nên khũng bố không từ ai. Nhà độc tài có thể dùng khũng bố đối với nhân dân, đối với đồng đảng, đồng bọn như Hussein, Staline, và Bin Laden. Và người dân nếu nghĩ mình không làm gì chẳng ai hại mình; chánh quyền nào nghĩ không động chạm khủng bố là được để yên thân; tưởng có thể bàn thảo, thương lượng, thoả hiệp được với độc tài khủng bố; tưởng lầm ấy sẽ trả bằng máu và nước mắt.
Đối với độc tài khủng bố cũng như độc tài Cộng sản và Hồi giáo lấy phương tiện khủng bố biện minh cho cứu cánh khống chế thế giới, chỉ có một con đường là chiến đấu một mất một còn. Muốn chắc còn chỉ có cách diệt khủng bố trong trứng nước. Tiên hạ thủ vi cường. Diệt trước khi độc tài dưới mọi hình thức, khủng bố dưới mọi hình thái là tự vệ chánh đáng, là bảo vệ sinh mạng tài sản hữu hiệu nhứt.

Link: http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=2&nid=126453